lỡ làng
Cho chiều cởi áo bên sông
để em tắm gội bềnh bồng heo may
tóc thề đánh rối cành vai
dịu hương hoàng hậu ngọt môi trúc đào
Từ thương num núp nụ đầu
từ yêu ánh mắt chạm câu ước thề
từ xuân bẽn lẽn má quê
từ trăng nũng nịu vành khuya mơ màng
Cho mùa khoác áo lang thang
cho đêm nguyệt khuyết lỡ làng hương cau
em về bầu bí ngày sau
ngậm thương gói nhớ qua cầu tóc tơ