tiễn biệt
Em ơi! thơ sầu dâng lên mi,
Nghẹn ngào khi rời tay chia ly.
Tình cờ gặp nhau trong giây phút,
Rồi người Sơn cước, kẻ Kinh kỳ.
*
Biết viết gì đây! Biết nói gì?
Lệ sầu loang lỗ, lúc phân ly.
Kẻ về, người ở. Hồn thương nhớ.
Vương vấn tràn lan, mỗi bước đi.
*
Em tiễn anh đi, lúc xế chiều,
Một mình trở lại chốn cô liêu,
Xa xôi cách trở, ngàn thương cảm.
Bỗng thấy tâm tư mến thương nhiều...
*
Linh hồn ôm ấp hoa Violette ,
Lê gót rời xa chốn viễn phương.
Bến Tầm Dương trời xám sa lệ.
Anh bước chân xa khúc Nghê Thường.
*
Thương cho duyên kiếp, mối tằm tơ!
Ướt áo nàng thơ, đứng đợi chờ.
Khói thuốc thả hồn theo ánh mắt,
Nghẹn ngào vuốt mặt, tưởng mình mơ!