một kiếp
Một kiếp gió tung bay vũ trụ
vẫn tháng ngày giấc ngủ ru hời
theo mây bám cánh dòng đời
qua từng góc phố đưa lời tình ca
Một kiếp nắng chiều ta ngõ vắng
nhạt áo màu vàng những sợi khâu
hoàng hôn dần khép nỗi sầu
chen vào đêm tối giấc sâu trớ mình
Một kiếp mưa hạt lênh đênh vỡ
hoen nhánh tình dòng lỡ xẻ đôi
giọt nào thấm mặn bờ môi
còn rơi muôn nẻo đoạn đời ngăn chia
Một kiếp lá vừa lìa sự sống
cũng là mùa Thu bỗng sang ngang
để bao dấu ái còn vương
ngất trong đông giá lệ hàng mưa đêm
Một kiếp tôi say mềm trăn trở
rồi như không, chắng nợ cũng đành
về tìm gỡ tấm gương tình
lần xem bóng có chắp hình soi chung ?
-TH