ngày nắng tắt
mấy bữa thiều quang soi ấm áp
bỗng một ngày nắng tắt buồn hiu
hoang vu suốt cả buổi chiều
ngồi nghe trắc trở xoay đều hai vai
biết làm gì một ngày tắt nắng
bầy sẻ con im vắng tiếng cười
trong thân máu cũng biếng lười
lần mò tìm mãi một đường về tim
ngày nắng tắt cho hoàng hôn tím
bóng trời chiều lên điểm tà dương
thân hoài tám hướng mười phương
vẫn đeo lận đận ven đường ngồi đây
ngày nắng tắt sao buồn quá thể
gió sương giăng hoang phế cả trời
bủa vi vu một mảnh đời
khô hồn thủy thảo mốc cời lòng tôi