ảo Tác giả: Khói
Bỗng dưng trong khói thấy mình. Trong sương thấy phận trong tình thấy chia. Hình như đâu đó cõi khuya. Có mưa tiền kiếp có chiêm bao về. Giũ tay ướt đẫm mộng mê. Bước chân gõ nhịp nhiêu khê xuống đời. Thấy mình trong khói...
|
bàn tay Tác giả: Khói
bàn tay mấy ngón thon thon
khi hồn viễn mộng vỗ tròn niềm vui
khi buồn cả đốt buông xuôi
đan nhau quấn quít khóc vùi nơi mi
|
chỗ thơ rớt xuống khi đời buồn se Tác giả: Khói
Từ bao ngôn ngữ ân cần. Xin từ tâm xuống thật gần chỗ đau. Chỗ đời chợt thấy hanh hao. Của nắng gió của xanh xao mặt mày. Có khi mộng. Giữa ban ngày. Thấy chiêm bao mở trên dài nguyên sơ. Chỗ tâm cảm chợt ngu ngơ. Có...
|
cho... () Tác giả: Khói
Cho thơ một góc gieo vần. Chỗ thơ ẩn tạm cõi trần lãng quên. Cho đêm một góc buồn tênh. Chỗ tình dấu nhẹm tâm kinh dật dờ. Cho sông sâu một bến bờ. Để khi dào dạt ơ thờ sóng xô. Cho trăng một dáng nguyên sơ. Để khi là nguyệt...
|
cũng vậy thôi... () Tác giả: Khói
Vẫn vậy, mới gì đâu em ạ! Vẫn ta trong cũ kỹ hình hài. Trên nhánh tóc sợi sầu sắp bạc. Tâm vướng tình nằm ốm không hay. Cảm ơn em nhớ tình kể lể. Ta sắp quên chỗ uất u nằm. Đôi khi lẫn dạo ngàn thiên thể. Tìm kiếm tình đã...
|
làm nắng Tác giả: Khói
mai này nếu bỏ trần gian
ta xin làm nắng chói chang thiên đình
trong ngàn hồng tía lung linh
thấy cô tiên đứng một mình bù loa
|
ngắm trăng Tác giả: Khói
mở cửa nhìn trăng sáng mênh mông
trăng vàng hơi lạnh vạn hình không
múc trăng đổ chén sầu không đáy
trăng đọng thành khuôn tựa nỗi lòng
|
ngày nắng tắt Tác giả: Khói
Mấy bữa thiều quang soi ấm áp. Bỗng một ngày nắng tắt buồn hiu. Hoang vu suốt cả buổi chiều. Ngồi nghe trắc trở xoay đều hai vai. Biết làm gì một ngày tắt nắng. Bầy sẻ con im vắng tiếng cười. Trong thân máu cũng biếng...
|
nghe mưa () Tác giả: Khói
Mai lên ải khổ nghe mưa. Chảy theo triền dốc thấp. Thưa lá cành. Đường về xa. Ngút nẻo quanh. Thấy lòng chợt tím chợt xanh. Lạ lùng ! Giọt mưa. Rơi. Xuống lưng chừng. Thời gian rơi xuống. Trắng vừng tóc xanh. Tháng...
|
nửa vời Tác giả: Khói
Những nụ cười. Chỉ nửa môi. Khi đời mòn mỏi vẫn trôi ta bà. Chút tình xin giữ thăng hoa. Để cho giấc mộng hiền hòa như chim. Những nỗi buồn. Chỉ nửa tim. Đong đầy sầu muộn là đêm phận mình. Bao giờ cố quận bình minh...
|