nửa vời
những nụ cười
chỉ nửa môi
khi đời mòn mỏi vẫn trôi ta bà
chút tình xin giữ thăng hoa
để cho giấc mộng hiền hòa như chim
những nỗi buồn
chỉ nửa tim
đong đầy sầu muộn là đêm phận mình
bao giờ cố quận bình minh ?
trăm năm sầu vẫn mây in ngang trời
buồn vui chi ...
cũng nửa vời
bởi hồn gửi lại nửa đời uyên ương