thơ rớt vần thơ lơi
dạo đời đôi chân mỏi
ta đi biệt tháng ngày
vui buồn bay theo gió
mùa xuống dần không hay
thu - đông - xuân tàn, hạ
lá thay màu sớm mơi
ngập ngừng cây cỏ lạ
thơ rớt vần thơ lơi
tháng sáu nắng vàng phố
tháng sáu mưa thì thầm
mưa gội màu xanh mới
nắng soi hồn thanh tân
dấu hài bay theo gió
còn đâu vết thâm trầm
nhạt nhòa xưa bóng nhỏ
chìm khuất rồi dư âm
nắng vẫn ngoan màu nắng
đường cuối đời chia hai
theo ngõ hồn hoang vắng
ta về tịnh hai vai
trong đám đông òa vỡ
thấy hồn trôi la đà
môi đi tìm ẩn ngữ
để riêng mình hoan ca