mình có nhớ nhau không
buổi chiều
ra đứng trên bờ đá
lòng người cùng chảy với lòng sông
ba năm
gom lại thành chiếc lá
thả theo con nước ... cuốn xuôi giòng
cứ đếm bấy nhiêu lần sóng vỗ
rồi hỏi lòng mình:
"nhớ nhau không?"
ngày xưa là thượng nguồn
thác đổ!
bây giờ là con nước
đang rong...
từ độ xa người sông rộng qúa!
hồn ta neo lại ở bên bờ
Tô Thị đợi chồng rồi hóa đá
còn ta
nhớ qúa hóa thành thơ
một giòng thơ chảy cùng giòng nước
mang theo cái nhớ
đến vô cùng
có ai gặp con sông chảy ngược
hỏi giùm:
"mình có nhớ nhau không?"
CV