cái khôn thừa
mặt đất có lắm người khôn tôi gặp
thuở thiếu niên thời trai trẻ
gặp nhiều hơn khi lớn
họ khôn nhiều rất nhiều cái khôn
như không thể đếm nhưng vẫn có thể đếm
như bọn trẻ đếm — viên bi
nhiều như muốn tràn ra khỏi túi
đã ních chật phồng căng tiền, người tình
các bài thơ, những sự nghiệp rách
khôn như dành hết về phần mình
để làm gì — không hiểu
tôi thấy họ giấu giấu giếm giếm
đôi lúc cũng xòe ra như sẵn sàng
đối phó hay ra tay với ai — không biết
đôi lúc tôi cũng thèm khôn như họ
khôn để viết lách hay bon chen nhưng
khi ngồi trước giấy trắng tôi quên khôn
ồ khôn nhiều mà để làm gì
ôi cuộc đời và để làm gì chứ
họ?