mùa của gió
Trời lạnh rồi em mặc áo dài tay
Co ro chút để làm duyên con gái
Má cứ hồng hồng một màu vụng dại
"Đâu phải tại người, tai gió Thu thôi"
Chiếc lá nào vừa rụng xuống vai tôi
Nắng buổi chiều chợt ngả màu vàng úa
Bao lời yêu mượt mà như nhung lụa
Rơi rơi theo những chiếc lá cuối mùa
Hàng đèn vàng dãy phố thấp sương khuya
Đêm như thể đang trôi vào huyền thoại
Nàng Tô Thị chờ người không trở lại
Em đợi ai mà hóa đá một thời
Thu giấu gì trong những chiếc lá rơi
Để quầy qủa suốt một mùa gió thổi
Em và tôi có một điều chưa nói
Gió, lá ngượng ngùng muôn thuở, Thu ơi...
CV