bài thơ...cho em ăn sáng
riêng gửi cho bong bóng
nếu em chưa có gì để ăn sáng
hay là hãy thử đọc lại bài thơ
tôi đã viết từ khi đêm vừa đến
và em đã chấm, phẩy giùm cho giấc mơ
nếu em lười chưa muốn rửa mặt
muốn để nguyên tình tự ở kẽ răng
thì tôi cũng muốn chen vào chiếc răng hở
tối hôm qua, nụ hôn đang ngấm ngầm
còn như em, có chiếc răng bị nhức
như là một vết sâu hoắm tình yêu
đừng vội nhổ bỏ, vứt vào thùng rác
con sâu tôi sẽ lạc lõng, lêu bêu
lỡ như em có trái tim đang rạn, nứt
bởi vì đêm thao thức với tự tình
dường như cũng tại em buồn, háo hức
giành giựt hạnh phúc của tôi, giữ làm riêng
và, nếu như em thấy cồm cộm mi mắt
chắc suốt đêm tôi bị kẹt dưới làn mi
cũng bởi vì, đuôi mắt em dài thêm khuyết tật
nên cuộc đời vấp ngã, nhào ngu, si
à, tối hôm qua em để quên bong bóng
cọ quậy cố chen vào những chấn song
tánh ham hố vội vói tay chụp, bắt
trợt vào hụt hẫng, và, đêm long đong
thôi, tôi sẽ tặng em những điều quý báu
em để dành nuôi hạnh phúc cho riêng em
tôi xin giữ lại cái hồn ngạ quỷ
giữ lại luôn, riêng tôi nỗi khát, thèm
thức trắng đêm nấu, xào được một món
là bài thơ em đang hì hục bới, xoi
nhưng chắc mẩm là sẽ ngon hơn tô cháo
tôi đã gạt em để tiếp tục lôi thôi
cũng may tôi không phải là hoạ sĩ
nếu không, cây cọ chắc cũng buồn thôi
bao lâu rồi, mấy tube màu cứng ngắc
vì khung vải chẳng mê em như mắt tôi
Nnguong