mùa đi qua đỉnh gió
Từng đêm ôm nỗi nhớ
Soi bóng chiếc em chờ
Mùa đi qua đỉnh gió
Lá rơi, buồn bơ vơ
Tình trao anh tha thiết
Thương trái tim muộn màng
Bao lâu đời lỡ nhịp
Trôi, phím sầu mênh mang
Từng đêm trăng quên lối
Chiêm bao với ưu phiền
Chạm chân vào vũng tối
Biết đâu vùng bình yên
Anh ơi, anh phương đó
Có hay đêm rất dài
Em thức chờ giấc ngủ
Trăn trở dòng tóc phai
Mùa đi qua đỉnh gió
Đêm thấm lạnh, vô tình
Thuyền không về bến đỗ
Trên sóng, hoài lênh đênh