chiều gió đi
Bước thấp bước cao
vai nghiêng hồn ngã
gió
cứ buồn như thuở nọ
rúc trong hàng cây xiêu vẹo bên đường
khúc nhạc tầm thường
dễ dãi du dương
là tiếng thơ ta tàn tạ mãi
thấy !
trong mắt em mùa mưa tới trễ
một giọt long lanh
tưởng là vô tình
tưởng là bỗng dưng
nắng xiên xiên tò mò dòm dỏ
trái tim tràn lũ
vừa tan đâu đó - chiều tan đâu đó
lối ta đi
lạ lùng nỗi nhớ dắt tay đi
bước thấp bước cao
lạc miền ký ức...