chiều trôi vào tối vườn tôi
      
      
      
      
        Khi chiều đi về phía chân trời 
tôi ở lại lui cui lòng đón tối 
khi người đi về phía chân trời 
tôi ở lại chìa tay đau, mấy nỗi ! 
đã xong một mối tình luân lạc 
đã tàn trời gãy đất thiêu thân 
tôi ở lại xé toang màn kiêu hãnh 
người đi - chìm khuất một trần gian ! 
tôi thất vọng về người - tôi tuyệt vọng về tôi 
chiều trôi chiều tan mù mù ký ức 
dấu chân thỏ trong khu vườn - loáng ướt 
sương ! ừ sương từ đó quên về... 
hồn khép môi nghiêm vai co đời ngã 
tôi còn lại tôi gió rú mưa gào 
chiều đi rồi đêm ở lại - lòng nao 
không nhớ ! không ! cơn chi tràn qua ký ức 
cơn bão mùa hè bùng lên - đột ngột 
đêm ngộp lưu hoàng đêm nặc diêm sinh 
vết nứt của tim cơ chừng tóe lửa 
ô ! lửa thiêu ! lửa thiêu ! hay bình minh ? 
tôi ở lại - ngồi giữa vườn mê mỵ 
chòm bông màu tro ẩn hiện đến nao lòng 
thiếu nữ trầm tư nhìn gì đáy nước ? 
có chăng là định mệnh đắm chìm phía dưới, của tôi không ?