điều tự nhiên
Những cơn mưa trôi lời tình tự
Vào ruỗng mục của con đường
Nơi trang sách mỹ từ du mục
Lời đồng dao chợt hóa hơi sương
Quá khứ em nhẹ cùng mây trắng
Phản chiếu dòng sông tâm hồn
Anh buổi chiều chạy tìm bóng nắng
Đuổi theo mình trên sạn lộ hòang hôn
Ngày nhanh qua hàng cây luống tuổi
Thương thẫn thờ từng đọt lá xanh
Trong vô thủy đã có mầm hủy họai
Như một lần em chợt bước qua anh