Poem logo
Poem logo

điều tự nhiên

Không ai đẩy được đêm đi
Chỉ có đêm tự mình tìm đến sáng
Không ai uốn được cong tia nắng
Nắng giữa trời là thẳng. Thế thôi.

Ta là ta, tôi là tôi.
Ta rong chơi giữa đất trời ung dung
Em là người dưng
Sao gặp nhau lại nhung lại nhớ
Thích nụ cười em khi chỉ bắt đầu vài độ
Khi chưa là nụ cười thật sự
Chưa là hoa mà mới là chồi nhỏ
Ta kết dáng vóc em, (minh tinh hít khói..)
Mới thoáng qua
Nhưng lấp ló nồng nàn
Hàm chứa cuộc teng beng
Dzữ dội

Bởi ta
Vốn sẵn tư duy
Chỉ gặp không cần hỏi
Nhưng ta biết nhân thân dòng họ
Biết tinh hoa tích tụ vào em
Biết tính tình.. Phẩm chất có trong em.
Xuất xứ

Ta là vậy
Biết là em trong trẻo
Phía linh hồn vãi nhểu những giọt thương

Ta là đàn ông
Ta hướng về phía trước
Như cây vươn ra ánh sáng
Thế thôi.
Ta muốn cùng em đi trên đường đầy nắng
Để nhan sắc em thêm chói lóa, thoát trần
Nụ cười thêm rạng rỡ
Ngời ngời nét hân hoan
..Và những đêm nồng
Ngọc Đế giá lâm làm sói hoang, sư tử..
Và những đêm nồng
Em thực sự là em
Hồ ly tinh Đắc Kỷ
Cuộc xâm lăng thực thể của Trụ vương
Thơm, rất thơm trong hôi hổi nóng bừng
Nóng, rất nóng.. Cốt là để thêm thơm
Ngào ngậy, ngái nồng của nả..
Mềm như hàu lụa,
niêm mạc chứ chưa gọi là da
Thú hoang có học hành lịch lãm.
Quý ông!
Bài bản tiệc tùng
Nem công chả phượng
Ăn như mèo, liếm như gấu..
Uống rượu trăm năm, từng chum trà đạo
(..Chưa phải lúc hung hăng..
Hùng hổ cũng có thừa
Thâm thủng cuộc đời nhau
Nần nợ)

Tự nhiên thôi!

THI YÊN ĐÌNH NGUYÊN

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm