đêm tháng năm
Đêm đen nhức, gió tháng năm thổi buốt
Trăng vàng rờn rợn những vết dao
Sương cứa đứt vào hồn cây tắt nụ
Cửa sổ ai đổ ngập nỗi buồn vào.
Guitar gãy thia lia dây đàn sắt
Mỗi nốt gieo ngờ vực cả căn buồng
Bình rỗng nước, gập đầu hoa khô cháy
Nhật ký đầy những nốt cười xuông.
Đêm bí mật như nấm mồ mất ngủ
Đè thinh không những khoảng lặng đau buồn
Ta chết dở trong nỗi mình biển động
Ánh trăng lùa thành buồm trắng van lơn.
m.