tơ quỳnh
ngoài hiên trăng sáng rạng ngời
nhánh cây xanh biếc lả lơi buông mình
hoa quỳnh nở trắng hữu tình
gió mơn man nhụy lung linh vẫy chào
muì hương thơm diụ thỏang vào
đêm thì thầm gọi lá xào xạc khua
giữa đông hoa nở trái mùa
tưởng như xuân đến vườn khuya bất ngờ
nhớ ngày tao ngộ ban sơ
nhìn nhau một thoáng đã mơ vĩnh hằng
cũng hoa quỳnh nở, cũng trăng
mênh mang đêm lụa sao giăng ngợp trời
bâng khuâng tay nắm chẳng rơì
xôn xao muốn ngỏ những lời trăm năm
buộc tay một sợi chỉ chằm
trói vào duyên nợ như thầm ước ao
để ngày xuân thắm má đào
để đêm xuân ấm tình trao hương nồng
để thuyền tình mãi bềnh bồng
kết xe lá thắm chỉ hồng tóc tơ
nhưng đời chẳng đẹp như mơ
ngưu lang chức nữ đôi bờ cách ngăn
để cho vàng võ ánh trăng
để hoa quỳnh nở cũng bằng thừa thôi
mưavàlam