nhớ
có bao giờ trăng sáng như đêm nay
khi nỗi nhớ tràn về ngây ngất
có lẽ trăng chưa bao giờ sáng vậy
hay chỉ vì m nhớ quá đêm nay
những vì sao gởi cho m ánh sáng
vẫn còn xanh hay đã chết tự lâu
những lời nói yêu em ngày đó
vẫn trong anh hay lãng quên rồi
gió thổi qua kẽ lá
rì rào ve vuốt, lá xôn xao
em thấy trên da nỗi nhớ
những dịu dàng trao gởi lúc bên nhau
đêm nơi này đêm đã rất sâu
đêm nơi ấy một mình anh với bóng
không có nhau bây giờ m vẫn thức
thấy rất vô cùng, đêm vắng, vắng nhau