giận hờn
Thế là giận ngày dài hơn thế kỷ
Quyết là không ...chẳng thèm nói một lời
Em không còn ngồi đợi nắng ban mai
Hong tóc rối lã lơi... lời tình tự ...
Chim vành khuyên cũng im lìm tư lự
Đại lộ buồn không bước dấu chân ai
Chiều buồn rơi hàng cây đổ bóng dài
Mây đứng lặng chợt nghe hồn khắc khoải ...
Ghét ...ghét thật con tim lên tiếng mãi
Muốn quên đi nhớ nhung cứ tìm về
Sao tâm hồn cứ rung động đam mê !?
Đưa tay giữ mặc kệ đời gió nổi...
Mới một hôm ...chỉ một hôm hờn dỗi
Ngày dài hơn và bóng tối vây quanh
Đêm không còn vằng vặc ánh trăng thanh
Soi mặt nước long lanh đôi mắt ngọc
Ai sẽ mang hoa nắng cài trên tóc
Gió quên về tung vạt áo em bay
Bài tình thơ không còn để ai say
Đan thương nhớ trên giấy màu mực tím ...
Em ngồi khóc... giận hờn anh tìm đến
Tóc mây buồn hoang dại chở mùa thu
Bờ vai nghiêng... khi nắng nhạt bên thềm
"Ơi yêu dấu ...thứ tha anh lỗi hẹn !!!..."
Và vòng tay sao mà thật ấm êm ....
mưaphốnúi