vương mang sầu nhớ
Tiếng gió qua đây, đêm dỡ dang
Giậc mình thức giấc giữa đêm tàn.
Hạt mưa rơi nhẹ trên mi đọng,
Hát giữa đêm buồn lòng sầu tan.
Nhớ lúc tiễn em giữa nắng trang,
Mỏi gót chồn chân bước lang thang.
Để nhớ trong tôi bao kỹ niệm
Suốt cuộc đời thừa chỉ mình mang.