bóng đêm
Bóng Đêm
Lưu Vĩnh Hạ
Trăng với đêm là người tình muôn thuở
Dãy ngân hà lấp lánh ánh sao treo
Sương khuya về cùng bóng ngã mang theo
Ai đem nhớ gởi vào hồn lá cỏ
Đêm với trăng hòa mình trong nhịp thở
Bâng khuâng nào gió cuốn lá vàng rơi
Nghe dư âm vang vọng tiếng gọi mời
Sương khuya lạnh có làm mờ nhân ảnh
Trong lòng đêm ái ân tình một mảnh
Thoảng hương thầm trăng xuống gối chiêm bao
Trời không mây lạnh lẻo những vì sao
Hiu hắy quá những ngày mong tháng đợi
Và khe khẽ tiếng ai như mới gọi
Giấc mộng nào ta đã có nhau chưa
Trời vào thu từng chiếc lá tiễn đưa
Lòng ôm sẵn một linh hồn hiu quạnh
Đôi bàn tay tìm trái tim cô lạnh
Trăng còn buồn treo lơ lững xa xôi
Em bây giờ …em không phải của tôi
Nên tình yêu đã trở thành vô nghĩa
Bài này đã được xem 3456 lần
|
Người đăng:
|
Nhu Ngoc
|
|
|