bài thơ truyền thuyết
TRUYỀN THUYẾT
Có thể em, vầng hào quang triệu sắc
Vạch đêm đen vũ trụ một cầu vồng
Hay vì em, ngôi hành tinh xa tắp
Xoay trong tôi quỹ đạo nhớ mông lung
Có thể tôi, chiếc lá mùa rụng chậm
Sắc úa rừng hóa thạch trĩu thời gian
Treo mình đợi tưởng mòn nghìn năm chẵn
Cuộc viễn du tìm mặt đất thăng bằng
***
Đã cùng ngậm ngụ ngôn câu vàng đá
Đành đoạn chi góc bể tiếc chân trời
Ngày lột xác nguyện bay về phương lạ
Tiếng reo vui khác hẳn giọng con người.
ĐCĐ