bài thơ và quê hương
VÀ QUÊ HƯƠNG
Hôm người đến điều gì thiêng liêng quá
Trăng với vai thầm thỉ nhắc nhau gầy
Huyền diệu thế tôi quỳ nâng ngự giá
Ơi phấn son gom chật những hai tay
Hôm lối cỏ, nơi người qua buổi nọ
Gió đôi chùm trễ nải thổi quanh quanh
Xin minh chứng – hồn tôi từng quên thở
Nhặt xôn xao nuốt hết, rất chân thành
Hôm người đến muôn đất trời hội tụ
Buổi đăng quang rót tặng cả bầu thơ
Chữ tiếp chữ, tôi uống ngàn rực rỡ
Đêm khướt say linh hiển tận bây giờ
Hôm biển cũng bảo sông ngưng sóng vỗ
Đón chân người sương lót mấy khung mây
Tôi ngồi đây chợt cồn cào xứ sở
Yêu quê hương nhờ một nét lông mày.
ĐCĐ