bài thơ hối khúc ii
HỐI KHÚC II
Giá tôi chưa lần được nói yêu em
Thì mùa đông nọ cớ gì tồn tại
Như nắng mưa kia chẳng hề có lỗi
Ký ức già để trống một tên quen
Ước ngày mãi ngày đừng đến vội đêm đen
Sợ thắp nến đối diện cùng vách nhớ
Ước sáng, trưa luôn bộn bề phố chợ
Tập quên dần chiều tóc đổ mùi thương
Giá con tàu đoán được phút tai ương
Như giông tố chưa một lần có thật
Gía tôi mù trước người đang hương sắc
Và được câm mỗi lúc đọc thơ tình
Mọi giấc mơ còn áo lụa nguyên trinh
Ước lần được giấc ngủ sâu thanh thản
Và đồi gió nơi trót từng mê đắm
Chỗ ta nằm hoa cỏ muộn hồi sinh.
ĐCĐ