bài thơ sông em
SÔNG EM
.... Là gió đấy nhắc em lời yêu cũ
Vốn u hoài ruỗng mục giữ riêng anh
Cả ánh mắt nghìn đêm mòn thức, ngủ
Duy sông em thanh khiết với yên lành
Em, như sông, dòng trôi thanh thản lắm
Có vần thơ ngửa giấc uống trăng ngần
Nào được thế, anh muộn ngày khép nắng
Hoàng hôn lê mỗi bước một luân trầm
***
Tay vói vậy nên ngón tình ngắn ngủi
Thương tuổi mình sơ sót mấy non xanh
Lo thấp thỏm nẻo đời phân nhánh chảy
Còn lại gì - vài sóng sánh trong anh.
ĐCĐ