đau một hồn thơ
Em buồn như mây trắng
Lang thang giữa đất trời
Ước được làm con sóng
Tan vào lòng biển khơi
Em buồn như phiến lá
Rơi giữa mùa yêu đương
Em buồn nhưng không nói
Vì lòng chùng tơ vương
Em một linh hồn héo
Con tim chết tật nguyền
Và đường trần lắm nẻo
Hạnh phúc vời oan khiên
Em nỗi buồn không tuổi
Em con tim dại khờ
Có lần ôm tiếc nuối
Nên đau một hồn thơ.
Bài này đã được xem 3162 lần
|
Người đăng:
|
rêu
|
|
|