vùng cô đơn
VÙNG CÔ ĐƠN
bỏ lại sau lưng đời mình
sinh tồn và hy vọng
bỏ lại cả dòng sông từng cúi uống
núi non kia gửi tặng chân mây
vết tích xóa chẳng mảy may luyến tiếc
chỉ xin người một chuyến cùng thôi
xin được say bằng mùi hương đất trời
trong run rẩy mỗi tế bào da thịt
đôi cánh sải đo chiều dài nhật nguyệt
bay qua vùng đất thiêng tâm hồn
lót ổ tình bên bờ thẳm hoàng hôn
ta sống sót
loài chim bằng cô đơn nhất
ĐCĐ