vết hạ
VẾT HẠ
buổi trưa khô cong đợi tách làm đôi
áo mỏng đến mùa hè ngơ ngác ngó
con ve giật mình làm rơi chút đỏ
phượng giật mình rơi trúng đôi mươi
buổi trưa thả lên trời giấc mơ lung lơi
con nhện giăng tơ bắt gió
tóc em ngắn mùa hè nhiều điềm lạ
phố như là rón rén phía sau lưng
rực rỡ nụ cười hay tôi vừa kịp lâng lâng
con đường nắng thất tình in dấu dép
em lưu lại thêm một ngày tội nghiệp
buổi trưa khô cong đã hóa mưa dày
ĐCĐ