cổ điển viii
CỔ ĐIỂN VIII
Đêm tận khuya đêm chừng mồ côi lắm
Còn chi biển còn chi trăng
Ta ru em ru muộn nghìn năm
Cô đơn ư, bao giờ vơi một nửa
Bầu trời đi xa trời chẳng cần nương tựa
Bầy sao xanh mở dạ hội hoàng hoa
Ta dìu em vũ khúc hoan ca
Cô đơn ư, tan mất rồi, chỉ lửa
Thế giới bỏ ta bên quán mưa khách trọ
Con mắt chứa buồn người uống cạn chưa
Ta ôm em bóng tối ôm ta
Cô đơn ư, khép giùm mình cánh cửa
ĐCĐ