yêu – thương
Ta vẫn một mình trên lối ấy
Đón gió, thả hồn nhớ bàn tay
Người nỡ đành sao quên lời hẹn
Để em lạc lõng chốn xa này …
Hoàng hôn tím ngắt cuối trời mây
Thuyền xa bến đỗ phút giây này
Hẹn rằng trăng tỏ cùng ngồi đón
ấy mà theo gió nước mắt cay.
Màn đêm buông xuống giấc ngủ say
Người chắc không hay chốn xa này
Riêng em lang thang trong suy nghĩ
Yêu – Thương – trả lại nhẹ tim gầy ….
Bài này đã được xem 1340 lần
|
Người đăng:
|
SaKe
|
|
|