đêm xa quê nhớ tiếng chửi thề
ĐÊM XA QUÊ NHỚ TIẾNG CHỬI THỀ
Vẫn còn chút thời gian này bên nhau
Khoảnh khắc đo bằng chiếc lá rụng
Em giấu vào vầng trăng vón mật
Con cá quẫy hòn cuội chìm giấc thức
Ngồi dòm quang gánh bỏ làng đi
Hãy giữ gìn mùa lũ vỡ đê tặng nhau
Nhánh củi rìu đun nồi khoai sần sượng
Em che manh ngực áo rách cười ngượng
Con sẻ nhớ hạt lúa đồng chiêm chiếp ngoài xa
Nước ngập lênh loang hôm đào huyệt chôn bà
Nếu đi hoài câu thơ lạc chợ trôi sông
Giật dọc làm thuê ăn đình ngủ quán
Xòe bàn tay tìm dư hương lương thiện
Nghe ngọn heo may gió phất giang đầu
Mẹ ra vườn bẻ nắm lá sầu đâu
Bờ khói sương giăng sợi tóc râu
Khối sầu muộn rằn ri tổ mối
Chiều dằng dặc gục đầu giữa gối
Xoay miệng ly tìm chiếc hôn vụng về
Lấy men cay thay chuyện phu thê
Ta gốc phương nam mà nói năng rặt bắc
Đêm ngứa lỗ tai nằm nhớ tiếng chửi thề
Như thèm uống gáo nước mưa quê
ĐCĐ