tôi cầm lấy đôi bàn tay
TÔI CẦM LẤY ĐÔI BÀN TAY
Tôi cầm lấy đôi bàn tay
Chai sần nứt rạn
Đã từng mềm mại như ánh sáng
Bàn tay khéo léo cần cù
Yêu thương ôn nhu
Đã gieo giọt mồ hôi vào thớ đất
Bàn tay mỗi câu chữ nắn nót
Dạo đàn
Bàn tay run run mở chiếc cúc áo trong đêm
Tôi cầm lên bàn tay luôn xòe rộng
Bàn tay nâng niu ân cần sự sống
Bàn tay thắp nén hương nguyện cầu
Bàn tay hằng tròn xoe nắm đấm hận thù
Bàn tay chìa mãi chiếc bát rỗng
Bàn tay số phận
Bàn tay viết nên mỗi đói khổ nhân loài
Tôi cầm lấy đôi bàn tay
Hằn vệt gông cùm xiềng xích
Bàn tay chằng chịt đường gân tuổi tác
Bàn tay thất bại, lỗi lầm
Bàn tay lần hoài tràng hạt ăn năn
Đã thắp lửa và tự mình tắt lửa
Bàn tay lau khô dòng lệ ứa
Bàn tay nhặt lấy những cút côi ai vất bỏ bên đường
Và bàn tay vén lên bức màn che đậy mọi thê lương …
Bàn tay tôi, bàn tay em, bàn tay thượng đế
Bàn tay rụt rè bàn tay ngạo nghễ
Bàn tay tín ngưỡng bàn tay vô thần
Những bàn tay đang sắp đặt cuộc hồi sinh
ĐCĐ