chiều tim tím
Nghe tâm tư bềnh bồng cô liêu
Loang loáng dưới sông nắng mỹ miều
Nghe cỏ hoa dàu dàu đăm chiêu
Cánh hạc vàng thu nắng gọi chiều
Nghe bâng khuâng mi buồn để tang
Bến vắng cây trâm tím lịm tàng
Với tay níu lại thời gian tím
Quay lưng chợt bốn mắt ngỡ ngàng
Nghe tim côi thật thà bao dung
Ôi nhớ, chiều nay nhớ lạ lùng
Nghe nắng hôn hoang đường mông lung
Mây phiêu linh vào cõi vô cùng
Nghe không gian thâm trầm mênh mông
Trâm chín chiều nay rụng trong lòng
Nghe yêu đương vọng từ xa xôi
Trăng bỏ tôi sang ngủ bên đồi.
Thái Thụy Vy