lạc vùng tuổi hoa
Ôi những con đường lát tuổi thơ
Ngày nay sao lát những hững hờ
Con đường loang nắng quen màu mắt
Ôi những con đường trắng ước mơ
Con đường dài quá dẫn về quê
Cứ ngỡ chân ai theo gót về
Mắc cở dưới chân còn bẽn lẽn
Nụ đời khép nép dưới chân đê
Người đi chao bóng chiều bảng lảng
Người về hồn chợt hát mênh mang
Những nẻo đường xưa dường yên giấc
Trong cõi đi về, nắng chang chang
Ôi những con đường hoe nắmg hoe
Lạc vùng bóng mát buổi trưa hè
Xin đừng hát nữa loài hoa đỏ
Một thuở xa rồi, ngưng tiếng ve.
Thái Thụy Vy