thu buồn
Trời cuối Thu, trời buồn vô hạn
Chiếc lá sầu chiếc lá rụng rơi
Từ độ em đi tình chết đuối
Gởi lại nơi đây nổi nhạt nhoà
Ôi tiếng nhạt sương buồn thăm thẳm
Tim sầu lệ thắm hồn vấn vương
Ngước nhìn xa xăm về kỹ niệm
Dáng nhỏ người xưa vẫn nguyên tròn
Năm tháng lênh đênh đời xuôi ngược
Thu sầu, thu khổ, thu đớn đau
Thôi ép tâm tư theo nét chữ
Ghép thành đoạn thơ khổ luỵ tình ./.