hồn lá
3-1999
Hồn lá non tơ long lanh sương sớm.
Khắc khoải bình minh sáng trong.
Lá lá bừng như gọi
Một sợi tơ giăng
Cảm xúc bỗng về.
Lơ mơ
Một chiều sương gió.
Vàng thu bên cửa.
Bàn chân chẳng lỡ giẫm lên.
Ta sợ
Lá đau như ngày dạo nọ
Ta sợ không có chiều để nhớ
Lá ơi !
Vòm cây sinh sôi.
Cho ta kỷ niệm
Vòm trời xanh biền biệt.
Rì rào
Gió thổi hồn bay.
Lá lá
Lòng ai khắc khoải
Lá lá
Hồn rưng rưng trả lại
Heo may ngập tràn
Ta bỗng nhớ người ơi!
Hà Nội