Poem logo
Poem logo

adam, eve

Tác giả: Cao Thoại Châu
Giữa muôn loài ngây dại vô danh
anh bẻ đi một nhánh xương sườn
muối của đất, em thành người nữ
thành bông hồng biết nở trong anh
Suối ngây thơ chưa chảy thành dòng
con cá nào biết lội trên sông
em biết yêu khi thành người nữ
khi ngày chưa biết đổ thành đêm
Adam ơi, em thánh thiện vô ngần
lửa tim em bốc cao vòi vọi
hãy cho em nghe tiếng loài người
bản nhạc đầu tiên trên trái đất
Đêm là đêm rất đỗi dịu dàng
đêm thánh thiện ngày chưa thức giấc
con suối trong mở đường đi thứ nhất
em vô tình đi lạc trong anh
Và em mơ, em mơ thành bất tử
thành bông hồng biết nở trong anh
hãy đưa em trốn khỏi địa đàng
có trái cấm và mối sầu vạn cổ
Eve ơi, tình-yêu-ở-ngoài-cái-chết
đang trở thành quen thuộc tàn phai
khi từ anh trái đất có hai người
sông suối đã âm thầm chảy ngược
Sự bất tử tàn phai cay đắng nhất
anh thấy cần phải chết, eve
con sông bình yên chết giữa đôi bờ
con cá bơi để tự trầm trong nước
Và thản nhiên như điều vô nghĩa
hãy theo anh ra khỏi địa đàng
Jéhovah thành con số lẻ
thành nỗi sầu vạn cổ trong anh

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm