không anh ơi
Em không là ai để anh phải nhớ
Càng không là người anh đã từng mơ
Nên có chi đâu mà phải đợi phải chờ
Quên em đi quên em đi anh nhé
Ðời thường lắm lúc dường như buồn tẻ
Qua đường gặp nhau người dưng hé môi chào
Có vậy thôi , rồi tâm sự đổi trao
Nâng nhau bước , đỡ nhau nếu té ...
Nếu em bảo anh đời em thật cô lẻ
Anh tin sao chỉ lời nói đầu môi
Anh tin sao , vậy bị em gạt rồi
Chiều về nhà , em vẫn cười hạnh phúc
Nếu em bảo đời em có những lúc
Khóc triền miên chẳng ai dỗ ai thương
Ai chẳng thế anh cuộc sống đời thường
Ðừng tội nghiệp , đừng thương em anh nhé .
Cái thế xã giao ôi thôi nhiều lẽ
Thật là hư, hư là thật đừng tin
Chán rồi không không rồi chán thường tình
Ðừng anh ơi, xin đừng thương em nhé ..
9/15/04