duyên quê
Con về thăm mẹ ngày mưa
lo giáp hạt nồi cơm đầy sắn
bao năm qua tảo tần lận đận
mái tranh nghèo nhuộm thắm khói rơm
Bữa lở theo em ngan ngát rau đồng
vị mặn mắm dưa trở mùa đắng chát
con cua đá nhoải sâu trong đất
ngạt hơi bùn bươn trốn nắng trưa
Khoai củ trợ cơ mẹ để cơi nia
ríu rít lời ca tình yêu chuột nhắt
chú mèo mướp nằm khoanh bên bếp
mặc gió chiều bổi hổi phên thưa...
Năm tháng thanh bình mãi những miền quê
con nhớ lắm bao ngày xa xứ
mặn nhạt chua cay vẫn hoa đồng cỏ nội
man mác hương chiều thương quá trăng ơi..!
Em gắng chờ in ít nữa thôi
chân bước sông hồ rồi mai sẽ mỏi
thương bóng quê nghèo...mẹ, em lặn lội
nhưng nhức hương bùn canh cánh đêm riêng.