tìm vết son xưa
Anh về
Thành phố chiều mưa đổ
Năm tháng phôi phai vết mỏi mòn
Lạc bước đường xưa qua chốn cũ
Ba mươi năm đã nhạt màu son
Anh về
Hoa giấu mặt trong nắng
E ngại nét xưa đã nhạt nhòa
Núp bóng bờ rào quanh khóm trúc
Chờ ai xuống phố ngả này qua
Anh về
Gợn sóng tình xôn xao
Cúi mặt quay lưng ửng má đào
Nắng chiếu đường mây lên kẽ tóc
Rớt nhẹ trên vai tựa thuở nào
Anh về
Trời đất bỗng cuồng quay
Luống cuống để phơi tình héo gầy
Cứ ngỡ bao năm chừng đã mất
Ngờ đâu tim vẫn rũ mềm say