đêm chong đuốc hồn soi
Mon theo vết ăn năn
Ngược lui dòng quá khứ
Vũng thời gian tư lự
Soi một mảnh trăng tàn
Con phố chiều thu vàng
Tìm về trong nỗi nhớ
Một cuộc tình bỏ lỡ
Rơi mất dọc nẻo đời
Quay về tim nhặt góp
Tình vụn vỡ hôm nao
Hư hao đời muôn lối
Vá lại những u sầu
Xin lùa mây đuổi gió
Bay đi những bụi tình
Rủ sạch trăm mảnh vỡ
Đón chào ánh bình minh
Rồi một chiều thu sang
Giọt sầu dâng mi mắt
Gió ngoài trời heo hắt
Mưa vẫn mặn bờ môi
Đêm chong đuốc hồn soi
Thấy chừng như mỏi mệt
Đường đi hoài không hết
Soi vào cõi vô thường