yêu người trần thế
      
      
      
      
        Thế nhân hay nói chữ yêu 
Như sương như khói những điều trăm năm 
Lặng im biến mất âm thầm 
Chẳng còn sót chút dư âm bên đời 
Thuyền tình lạc giữa trùng khơi 
Mù tăm mất hướng đầy vơi nỗi sầu 
Biển đời ai biết cạn sâu 
Bến mơ thuở ấy nhớ câu hẹn thề 
Từng đêm vất vả cơn mê 
Nhìn trăng soi bóng, bốn bề hư không 
Núi cao nhìn nước xuôi dòng 
Đá chờ hóa trắng, bờ sông ngậm ngùi 
Buồn tràn tát cạn tìm vui 
Vẫn mong cay đắng, ngọt bùi xẻ chia. 
TTL - Lý Lạc Long