bài lục bát cuối cùng cho em
Từ em lạc bước lên ngôi.
Dài tay khuấy động khung trờI yên vui.
Rưng rưng trong tiếng em cười.
Nghe như cùng tận của lờI chua ngoa.
Từ em một bước thăng hoa.
Ta đem tiếng khóc ngàn xa gom về.
Chờ em tỉnh một cơn mê.
Nhưng . . . Không ! ta vẫn ngô nghê thế nào.
Từ em lấn bước qua cầu.
Ta nghe đổ vỡ hư hao cuối đời.
Lạnh căm trong tiếng em cười
Nghe như cùng tận của lời phân ưu.
Từ em say khói phong lưu
Ta ư !!! gặm dấm án tù chung thân.
Trần Mạnh Hùng