chiều sông thames
Chiều buông trên thành phố
Luân Ðôn rực ánh đèn
Xe cộ như mắc cửi
Lấp lánh dòng sông Thames…
Những tòa nhà lộng lẫy
Nguy nga xưa và nay
Cổ kính cùng hiện đại
Chọc trời ngăn mưa baỵ..
Ở quê tôi xa lắm …
Cũng có những dòng sông
Không đèn mầu rọi sáng
Không nhịp cầu tối tân
Bên dòng sông quê tôi
Ngát xanh mầu cỏ lá
Nhịp cầu tre nghiêng ngả
Lóng lánh trăng vàng soi
Người dân hiền bình dị
Thiết tha yêu cuộc đời
Chiều về vương nhạt nắng
Sáo diều nghe chơi vơi…
Bồng bềnh trên thuyền nhỏ
Tiếng hát ai lả lơi
Dạt dào hương lúa mới
Tình quê thật tuyệt vời …
Rồi chiến tranh thảm khốc
Bao trùm quê hương tôi
Dòng sông kia nhuộm máu
Khói lửa bay ngập trời…
Quê nghèo thêm sơ xác
Tan nát giấc mộng đời
Cánh diều ngừng theo gió
Nụ cười tắt trên môi…
Biển Ðông bao nhiêu sóng
Bấy nhiêu lần thương đau
Kẻ đi và người ở
Biết bao giờ gần nhau ?
Mẹ Việt Nam nức nở
Giọt sầu dâng đầy vơi
Ðêm đêm buồn trăn trở
Nhớ đàn con xa xôi …
Suy tư trong tưởng nhớ
Hoàng hôn sao bơ vơ
Tim tôi như rạn vỡ
Thương quê hương từng giờ
Tôi đi trong chiều tím
Bên dòng sông xanh lơ
Thanh bình đầy mơ mộng
Mà hồn nào mộng mơ…
Vũ Kim Thanh