con suối mùa thu
Con suối mùa thu đợi lá vàng
Chuyển về xuôi đó cuối thôn làng
Nơi bầy thiếu nữ thường ra giặt
Nhặt lá trôi xa thoáng ngỡ ngàng
Chưa được đọc lời thơ chưa gặp nhau
Người xưa kể chuyện lá doành châu
Chuyện tình thơ mộng thời vương chúa
Chàng ở trên nguồn thiếp cuối sâu
Con suối mùa thu vẫn lặng lờ
Tao nhân mặc khách thả hồn thơ
Quanh co sườn núi qua thung lũng
Những lá thu vàng rụng ngẩn ngơ
Anh thả tình anh nhẹ xuống giòng
Bài thơ anh viết gởi theo sông
Sóng đưa lời ấy về em nhé
Giòng nhạc thương yêu có hiểu không
Nguyên Đỗ