tình và thơ
Không thừa nhận... mà sao lòng chi lạ
Uống từng dòng - từng giọt mật của thơ
Ta vẫn biết trái tim thường lầm lỡ
Vì yêu thơ chan chứa đến vô bờ
Ta vẫn nghĩ thơ tình dù ngây ngất
Cũng chỉ là nguồm cảm hứng thi ca
Như gió đến sáo diều vi vu thổi
Như nước lên thuyền nhẹ tựa lời ca
Ta thổn thức vì tình thơ lai láng
Hay vì tim thổn thức trước bình minh
Đêm mới đó - một ngôi sao thức dậy
Ngày đã sang - mặt trời sáng huy hoàng
Ta ngây ngất trong vườn thơ ân ái
Nên nụ tình cứ này lộc đâm hoa
Xin đừng nhé con Ong tìm mật ấm
Để cho hoa thơm dậy mãi hương nồng
Nếu ai biết trên đường đời không mỏi
Ta yêu thơ như yêu chính đời ta
Thì sẽ biết khi thăng hoa tình ái
Nụ Hồng kia rực rỡ đến không ngờ
Lửa với rơm bùng lên rồi tàn lụn
Tình và thơ có mãi mãi bên nhau...?
Hay chỉ để trái tim yêu lầm lỡ
Để thơ tình mắc nợ - cuộc tình đau...?
TTN