hư ảo
Gió đưa mây về cuối trời
Chìm sâu vực nhớ, một đời phong sương
Tình yêu mỏng như khói sương
Hững hờ, cơn gió vô thường cuốn đi
Trời cao mỏi cánh thiên di
Chờ mong trông đợi, ích gì? Tình xa
Đường đời lắm nỗi phong ba
Em thì đài các, còn ta phong trần
Xóa cho nhau, những nợ nần
Mịt mờ nhân ảnh, duyên phần cách xa
Vườn thơ, xác bướm, hồn hoa
Tình sâu, nghĩa nặng chỉ là giấc mơ
Quan san sót chút hồn thơ
Vo tròn gói lại, giấc mơ mặn nồng
Ngoài đời mưa, gió, bão, giông
Tương phùng ảo vọng, đau lòng nhau chi !
TTL