sóng dữ hải nữ
Như con xoáy cuốn ta vào vực thẳm
Đã hết rồi những ước mộng trong xanh
Chiếc thuyền mơ sóng em đánh tan tành
Mảnh buồm gãy đã chìm sâu đáy biển
Đại dương rộng ngư nữ bơi ẩn hiện
Thủy thủ nhình say đắm với lời ca
Ghềnh thác đá với sóng dữ phong ba
Thuyền chạm phải xác thân tan từng mảnh
Trên mặt nước những vì sao lấp lánh
Dưới vực sâu ta tỉnh giấc chiêm bao
Chung quanh ta nhầy nhụa vết thương cào
Tay đã mỏi sức nào bới lên mãi
Ta sực nhớ một đời dài hồ hải
Đã chu du khắc bốn biển năm châu
Còn lại đây duy nhất một niềm đau
Em sóng dữ hay em là hải nữ
Nguyên Đỗ