cô láng giềng và hai chàng trai
Nghiêng nghiêng ngắm những đóa hồng vừa cắt
Đóa màu vàng, đóa màu đỏ, đẹp xinh
Tay nâng niu tặng phẩm của người tình
Đôi môi mọng nhoẻn nụ cười thầm kín
Mái tóc đen em thả dài thật mịn
Tựa như mây chùng xuống ở trong tranh
Đôi cánh tay nõn nà trắng xinh lành
Em càng lớn càng mặn mà hơn nữa
Anh hàng xóm liếc nhìn sang từng bữa
Cô làng giềng đẹp như rứa khổ tôi
Tiếc là tôi đã bị cột chân rồi
Không tôi sẽ chạy sang nhà chào hỏi
Anh may mắn còn tự do tiến tới
Khen cành hoa, khen cả kẻ trồng hoa
Em nhìn anh, anh khéo nói quá mà
Mạ em dặn phải coi chừng thi sĩ
Nguyên Đỗ